Khóc đi em cho vơi dòng nước mắt
Hãy khóc đi cho cạn bớt u phiền
Nếu cuộc đời còn những nỗi niềm riêng
Em cứ khóc, thật hiền…em cứ khóc.
Những trái ngang, héo mòn đời khó nhọc
Hãy thật nhiều…ta chẳng dỗ em đâu !
Bởi chính ta cũng chất chứa âu sầu
Mang nặng kiếp thâm sâu đầy tội lổi.
Ta muốn khóc…nhưng lòng không khóc nỗi
Vậy thì em hãy khóc hộ dùm ta
Cứ âm thầm giọt nước mắt tuôn ra
Hãy gội rửa xót xa dùm nhân loại.
Ôi nhân gian ! Bao trò đùa tinh quái,
Mãi cợt đùa hoang dại với thời gian.
Có biết đâu đời như lá thu tàn
Trong một thoáng…cũng tan về cát bụi.
Những phù phím, xa hoa mau tàn lụi
Nước mắt này xin khóc để người xem
Ta biết rằng không phải khóc cho em
Về bến ngã…tôi thèm nghe em khóc.
ThậpTrươngPhiHồng.
-VA,tháng7/2009-
http://vn.360plus.yahoo.com/jw!_wgDicScGAJE0RRg5KIvZMXXmktHPQ--/article?mid=144
0 comments