Buồn nên viết vài dòng đêm tỉnh mịch,
Mà muỗi mòng cứ bâu chích người tui.
muốn trút vơi đi tâm sự bùi ngùi,
Lại bị lũ.... muỗi mòng bu nhau chích?
Thôi thì tại cái dòng đời mắc dịch
Hút máu người dân... trai ,gái, trẻ ,già...
Nghèo tận cùng. nó cũng không tha
Máu dân Việt vơi dần cho lũ nó.
Hỏi lũ Muỗi: sao đâu mày cũng có?
Từ hầm phân, hố rác tận rừng sâu.
Đời dể thương, sẽ chẳng có u sầu.
Khi sạch bóng những lũ giòi khát máu.
Hãy để yên cho thơ văn sầu não,
Hay reo ca cho nhân loại ngày vui.
Nước non xanh không còn những bùi ngùi
Không oán hận, không một lời hờn tủi.
Giờ câu thơ không trách hờn con Muỗi
Để cho đời phán xét nghĩa đục trong.
Bởi lương tri của triệu trái tim hồng,
Còn thổn thức, còn yêu dòng giống Việt./.
VA, -(TTPH.18/10/2009)-CHOIBLOGs-
Thơ thật nhiều ý nghĩa, thật hay!
Mình mới khám phá ra trang này của bạn, trang có nhiều điều hữu ích.
Cảm ơn nhiều